dưới quê với em. Hôm trước trong thơ em có nhắc tới là sẽ cùng Tú lên nhà anh chơi đó, nhớ không? Còn đây là anh Hoàng, người anh họ đẹp trai nhất. Nói xong Ngân cười đưa hàm răng trắng, có chiếc răng khểnh ra. Tú đưa cặp mắt nhìn hắn gật đầu chào, làm hắn thấy cái nhìn đó của Tú chứa đầy bí ẩn mà chưa biết là ý gì. Hắn xã giao: – À, Tú hả, Tú với Ngân qua phòng cất đồ đạc đi, để anh chỉ chỗ nhà tắm cho hai em. Đi đường chắc mệt lắm hả? Tắm một cái đi cho khỏe người. Ngân trả lời: – Không