an lại thì rắc rối lắm. – Vậy hả cô… – Thằng Nổ súc súc nước trà rồi phun ra nguyên cái răng vàng khè. Rồi nó móc cục nước đá trong thùng ra. – Mày chườm cho thằng Quý đi – rồi thảy cho tui. Tui cầm cục nước đá chậm nhè nhẹ vô chân thằng Quý, nó la làng la xã lên, mún lủng màng nhĩ… – Ê mày ơi, tao nghĩ chắc đưa nó đi chụp hình quá… – tui lo lắng thấy khi mặt thằng Quý nhợt đi. – Ờ, tao thấy không ổn, chở nó đi đi bây – Thằng Tín trả lời. – Tụi bây còn nhiêu tiền móc hết ra đây – Tui